Đã có thời, từ trẻ nhỏ đến người già trong làng không ai là không biết nghề. Dân làng nơi đây vui buồn, thăng trầm cùng nghề. Sức sống của nghề nhen nhóm, lan truyền từ thế hệ này qua thế hệ khác. Trẻ con buông cặp sách lại tranh thủ giúp bố mẹ quấn móc, đan mành; người già mắt kém tay chậm cũng gắng sức truyền nghề cho con cháu. Đối với người dân nơi đây, việc làm mành không những tăng thu nhập cho gia đình mà còn là niềm vui, là những phút thư giãn quý giá.
Mỗi năm làng cũng sản xuất và tiêu thụ trên 300.000 chiếc mành các loại, doanh thu đạt vài trăm triệu đồng mỗi năm. Bình quân thu nhập từ nghề làm mành được khoảng 700 - 800 nghìn đồng/người/tháng. Tuy thu nhập khôngcao nhưng những người cao tuổi, những người đã biết nghề vẫn còn mặn mà với nghề vì sản phẩm truyền thống đã tạo việc làm, tăng thu nhập trong thời gian nhàn rỗi.
Từ bao đời nay, làng quê Việt Nam luôn hiện hữu hình ảnh cây tre với những lũy tre làng, những rặng tre, bờ tre. Tre mọc thành cụm, thành bụi, rất xanh tốt ở các triền đê, ở quanh các ngôi làng như những bức tường thành bao bọc, chở che cho làng. Tre là nguyên liệu của không ít các đồ dùng trong sinh hoạt của người dân Việt Nam nói chung và đặc biệt là với người dân nông thôn nói riêng, từ các đồ dùng trong nhà như: Đũa, chõng, ghế, thúng, mủng, nong, nia…đến các đồ dùng cho công việc đồng áng như: Cán cuốc, răng bừa, sọt. Đôi bàn tay khéo léo của những "nghệ nhân vót nan" đã biến những cây tre làng gai góc, chắc chắn thành những chiếc nan mành mảnh dẻ, nuột nà để tạo nên chiếc mành tre đậm đà bản sắc văn hóa Việt.
Chiếc mành tre là sự hợp thành của rất nhiều chiếc nan tre được chẻ nhỏ, vót trơn, được ghép vào nhau bởi những loại dây rất bền, chắc như dây dù, dây mây…được treo ở trước cửa ra vào, ở cửa sổ; hay được buông rủ nơi bàn thờ tổ tiên, nơi cửa đình, cửa đền…
Tre để làm mành phải chọn cây tre già, gióng dài, có như vậy mành mới bền. Mành có đẹp, nan có đều hay không lại hoàn toàn phụ thuộc vào đôi bàn tay vừa khoẻ, vừa khéo của người chẻ nan. Sau khi được tuyển chọn, cây nứa được cắt ra từng đoạn theo kích cỡ từng loại mành, pha ra từng mảnh rồi chẻ thành từng nan. Đan mành là công đoạn cuối cùng, từ trẻ nhỏ đến người già ai cũng có thể làm được, quan trọng là thao tác phải nhanh. Để mành bền và đẹp hơn sau khi thành phẩm ta có thể phun thêm một lớp sơn.
Ngoài tác dụng che chắn nắng, gió, bụi bặm, các côn trùng( ruồi, muỗi... ) nó còn như một sản phẩm thể hiện nét văn hóa của người dân Việt. Thường ngày ở mỗi gia đình, chiếc mành được vén lên để trong nhà được thoáng khí, sáng sủa nhưng đến mỗi bữa ăn hay những lúc nghỉ trưa, những khi có việc bàn bạc trong gia đình, nó được hạ xuống tạo ra sự kín đáo, tránh sự phô trương, ầm ĩ. Còn ở các hàng quán trong chợ quê hay các quán ven đường, chiếc mành cũng được sử dụng để che chắn cho mỗi thực khách khi bước chân vào sẽ được thưởng thức trọn vẹn hương vị đồng quê.
Giờ đây, các nhà hàng mọc lên san sát, chỉ còn lác đác một số ngôi nhà hay các quán nhỏ ven đường còn giữ lại được nét văn hóa mành tre này, và với việc bê tông hóa kênh mương, đường làng, ngõ xóm đã làm biến mất những rặng tre, những lũy tre làng. Nhưng vẻ đẹp giản dị, mộc mạc của những chiếc mành tre thì cũng không bao giờ mất đi.
Chiếc mành ngày nay không chỉ được làm từ tre mà còn được làm từ nứa và các loại cây họ tre nên được người dân rất ưa chuộng. Người sử dụng kết hợp giữa cái lộng lẫy, sang trọng của kiến trúc hiện đại với nét cổ điển, trầm mặc của chiếc mành tre dân dã, tạo một không gian thoáng đãng với ánh sáng tự nhiên, mang đến cảm giác thoải mái, thư thái bình dị của chốn thôn quê giữa lòng thành phố.
Những chiếc mành tre được bày bán rất nhiều và được tiêu thụ với một số lượng lớn bởi những tác dụng thiết thực của nó trong cả đời sống văn hóa và thẩm mỹ.
Mỗi chiếc mành tre là sự kết tinh mồ hôi, công sức, tinh thần hăng say lao động, lòng nhiệt huyết của những người dân chân chất chốn thôn quê. Nghề làm mành tre làng Cuông vẫn đang được duy trì từng ngày, sản phẩm của làng không những chỉ tiêu thụ trong tỉnh mà còn được bán sang các tỉnh lân cận ở trong Nam, ngoài Bắc.